Những ngày này, làng tôi ngập trong sắc vàng hoa cải. Không nhiều thì ít, mỗi khoảnh vườn đều chới lên trong nắng ấm cuối xuân những vạt hoa vàng ruộm.
Cuối tháng này em sẽ vào Nam - Hân ngập ngừng mãi mới nói được với Thiệu câu đó khi hai người qua lối rẽ vào làng Cấm. Thiệu bước hụt một bước đến nỗi cả người chao đi, chiếc xe đẩy đổ nghiêng khiến mấy bó củi tuột dây rơi xuống tung tóe mỗi nơi một khúc.
Chiều xuân, nắng mơn man trải nhẹ. Nắng vừa đủ để cỏ mướt xanh, vừa đủ để sóng sánh gợn vàng trên mặt sông lấp lóa... Khá lâu rồi tôi mới có dịp dắt con gái đi dạo trên bờ đê mướt cỏ quanh co uốn khúc theo dòng La Giang.