Nhiều năm xa Hà Tĩnh, tôi tưởng mình đã quên mảnh đất với những cơn gió Lào và miền cát trắng trải dài vô tận. Nhưng một ngày đông tháng giá nơi đất khách quê người, nghe những người bán hàng rong rao những tiếng quen thuộc “Ai miến canh nào!” tôi lại không thể nào không tưởng nhớ đến ngày thơ bé ở con phố nhỏ thị trấn quê hương và bát miến canh của mẹ.