Bị cáo Phạm Quang Mậu (SN 1989, trú khối 19, thị trấn Hương Khê) bị TAND tỉnh xét xử vào ngày 27/7 về các tội “Giết người” và “Cướp tài sản”.
Đã hơn 5 tháng, nhưng người thân của chị N.T.Đ. (SN 1992, trú thôn Mỹ Am, xã Cẩm Quan, Cẩm Xuyên) vẫn bàng hoàng chưa thể tin vào bi kịch của gia đình. Sự ra đi đột ngột của cô gái trẻ tuổi khiến mọi người không khỏi đau đớn. Chẳng ai ngờ đến, kẻ gây ra cái chết oan nghiệt cho nạn nhân lại là hàng xóm sống cùng dãy trọ.
Một đêm đầu tháng 2/2021, Phạm Quang Mậu đột nhập vào phòng trọ của chị N.T.Đ. tại đường Nguyễn Huy Tự (tổ dân phố 7, phường Bắc Hà, TP Hà Tĩnh) để trộm cắp tài sản. Bị chị Đ. phát hiện, Mậu đã khống chế, bịt miệng, dùng dây trói tay, có lời nói uy hiếp, đe dọa nạn nhân để chiếm đoạt 1 nhẫn vàng tây (trị giá 500 nghìn đồng) và 230 nghìn đồng tiền mặt.
Mậu tiếp tục lấy 1 con dao Thái (có tại phòng chị Đ.) để khống chế, đe dọa nạn nhân. Thấy chị Đ. hoảng sợ, hô hoán, Mậu đã lạnh lùng tước đoạt mạng sống của người phụ nữ bằng 17 nhát dao liên tiếp. Khi chị Đ. không còn phản ứng, Mậu vội vàng lấy thêm một số giấy tờ tùy thân cùng thẻ ATM của nạn nhân rồi bình thản đi ngủ.
Sau đó, nghe mọi người kháo nhau chị Đ. đã qua đời, Mậu tỏ ra vô cùng bất ngờ và đau buồn. Nhưng hành động của gã hàng xóm bất nhân không qua nổi mắt của các trinh sát, kẻ thủ ác đã phải cúi đầu nhận tội ngay sau đó.
Đối tượng Phạm Quang Mậu tại thời điểm bị bắt giữ (Ảnh: Anh Cường)
Ngày 27/7, Tòa án nhân dân tỉnh mở phiên tòa sơ thẩm xét xử Phạm Quang Mậu. Bị cáo bị dẫn giải vào hội trường trước ánh mắt phẫn nộ của những người dự khán. Trước những lời bàn tán, chỉ trích liên tiếp chĩa về phía mình, bị cáo hướng ánh mắt sợ hãi về phía người thân tìm kiếm một bóng hình thân quen. Bàn tay hắn không ngừng run rẩy.
“Giết người để cướp tài sản, đó là hành vi côn đồ, man rợ và mất nhân tính. Chị Đ. lại là hàng xóm, giữa bị cáo và nạn nhân chưa từng xảy ra mâu thuẫn nhưng bị cáo vẫn quyết thực hiện hành vi của mình đến cùng”. Trước nhận định đanh thép của chủ tọa, Mậu đưa hai bàn tay bấu chặt lấy bục khai báo, thân hình không còn đứng vững.
Suốt quá trình thẩm vấn, bị cáo không đưa ra được bất kỳ lời bào chữa nào cho hành vi của mình. “Nhà bị cáo nghèo lắm, mẹ bị trầm cảm đã lâu, vợ không có việc làm ổn định lại gồng gánh 2 con còn nhỏ. Bản thân bị cáo dù đã có công việc tại một hiệu bánh trên địa bàn TP Hà Tĩnh nhưng do nghiện game online cộng thêm nợ nần chồng chất, bị cáo đã nảy sinh suy nghĩ tiêu cực. Trong thâm tâm, bị cáo không hề muốn chị Đ. phải chết mà chỉ muốn lấy trộm tài sản để có tiền tiêu xài, trả nợ. Nhưng, khi thấy chị Đ. kêu cứu, bị cáo hoảng loạn, sợ hãi, chẳng nghĩ được gì ngoài việc tìm cách để chị không còn có thể lên tiếng…” - Mậu thành khẩn.
Dứt lời, Mậu quay xuống phía người nhà chị N.T.Đ. nói lời xin lỗi và mong muốn Hội đồng xét xử ban cho cơ hội sửa chữa lỗi lầm. Nhưng, mong muốn của bị cáo không nhận được sự đồng ý…
Giờ nghị án, thấy bóng dáng gầy gò, thân thuộc của người vợ, Mậu rơi nước mắt. Lòng bao dung của người vợ là sự cảm hóa đối với kẻ phạm tội. Dù chồng đã gây ra tội ác không thể dung tha và cuộc sống còn muôn vàn khó khăn, song chị P. (vợ Mậu) vẫn luôn tự nguyện, đồng hành cùng người bạn đời của mình. Mậu dặn dò vợ cố gắng giữ gìn sức khỏe thật tốt, chăm sóc, dạy dỗ con nên người…
Tử hình là hình phạt cao nhất, tương xứng với hành vi phạm tội của bị cáo.
“Xét thấy bị cáo không còn khả năng để cải tạo, giáo dục trở thành người có ích nên phải loại bỏ vĩnh viễn ra khỏi đời sống xã hội”, nhận định ấy cũng đồng nghĩa với phán quyết cuối cùng dành cho Phạm Quang Mậu là mức án tử hình. Ngoài ra, bị cáo còn phải bồi thường cho gia đình bị hại hơn 300 triệu đồng.
Đến phút cuối, Mậu mới nhận ra nhiều điều và dù lương tâm của Mậu đã thực sự thức tỉnh, nhưng bị cáo chẳng thể trả lại cuộc sống cho chị Đ. và vĩnh viễn không thể làm nguôi ngoai nỗi đau cho người thân của nạn nhân...