Không ít người, khi về với phố núi Hương Sơn (Hà Tĩnh) đã bị “mê hoặc” bởi những chiếc bánh đúc gạo đỏ thơm hương gạo lứt. Bánh đúc đỏ tuy giản dị nhưng thấm đượm tình quê mộc mạc, ăn một lần nhớ mãi không quên.
Khi con người ta trưởng thành và ly quê, điều khiến họ luôn nhung nhớ là gì? Tôi đã hỏi bạn bè tôi rất nhiều về điều đó. Tôi cũng nhận được rất nhiều câu trả lời khác nhau nhưng luôn có một đáp án chung cho tất cả. Ấy là những món ăn quen thuộc nơi quê nhà. Đó có thể là một chiếc bánh làm từ gạo, một ổ bánh mỳ, một chiếc bánh cặp, một cốc chè đậu đen… đã bước vào ký ức mỗi người và nằm yên ở đó như những chấm nhỏ định vị, bất kỳ lúc nào cũng nhấp nháy dẫn lối trở về…
Quy trình sản xuất phức tạp, mất nhiều thời gian, công sức mà lợi nhuận chẳng đáng là bao, nghề làm bánh lá truyền thống ở xã Phù Lưu (Lộc Hà, Hà Tĩnh) đang dần mai một theo thời gian.
Xã Tiên Điền (Nghi Xuân - Hà Tĩnh) - quê hương của Đại thi hào Nguyễn Du là nơi của những món ăn thấm đượm hồn quê như bánh đùm, bánh đúc. Món ăn tuy dân dã nhưng thực sự khơi dậy và làm sâu sắc thêm tình yêu, nỗi nhớ quê hương...