Nhà thơ Phạm Công Trứ là người viết lục bát rất có duyên. Ông đã từng nổi tiếng với bài thơ “Lời thề cỏ May” với hai câu kết thật ám ảnh: “Trăng vàng đêm ấy bờ đê – có người ngồi gỡ lời thể cỏ may”. Cái chất làng quê hồn hậu nhưng rất tinh tế đằm thắm đã được nhà thơ phả hồn vào “Thu cảm” với nhiều linh giác.
Một chút hơi sương lành lạnh, màu nắng non trên những quả ổi, quả hồng, quả bưởi… Một chút thảnh thơi của con người, của cỏ cây, hoa lá… Từng chút một mà làm nên mùa thu không mấy đặc trưng nhưng lại dễ nhận ra của miền quê Hà Tĩnh…
Hình ảnh làng quê vốn rất quen thuộc và đau đáu trong nhiều tác phẩm thơ của Trương Nam Hương. Vẻ đẹp mộc mạc, thuần hậu ẩn trong tiếng thơ đầy da diết của anh đã gợi lên trong lòng độc giả những miên man, hồi nhớ về làng quê của mình…