Những đóa sen hồng tỏa hương tinh khiết như biết cách xoa dịu lòng người, kín đáo trao cho mỗi người một khoảng lặng, vỗ về bao sóng gió ngủ yên. Ảnh Internet
Ghé lại góc phố quen, mua một bó sen được gói khéo léo từ bàn tay ân cần của cụ bà tóc trắng, da mồi, tôi chợt rưng rưng khi nhận ra một mảnh hồn quê giữa ngổn ngang phố xá. Từng cánh mỏng e ấp chờ ngày được bung nở trên bàn tay dịu dàng nâng niu.
Những đóa sen sớm chiều khiêm nhường và lặng lẽ tỏa hương. Giấc ngủ dễ chịu, êm ả dẫn tôi về lại tháng ngày xa xôi phủ màu kỷ niệm. Ở đó có dáng hình của những người phụ nữ đã âm thầm gắn bó với cuộc đời tôi, có điệu ru hời, vành nón lá, có hương trà ướp sen buổi sớm mai trong ngần… Tất cả đều xuất phát từ mạch nguồn tha thiết yêu thương.
Cánh sen điểm tô cho mùa hạ nét duyên dáng đến xuyến xao cõi lòng. Ảnh Internet
Tôi lại mơ được chòng chành trên chiếc thuyền nhỏ rẽ sóng giữa hồ sen bát ngát, hời ru ngày tháng cũ trong vòng tay quê nhà. Thuở nhỏ, đến mùa sen nở, tôi thường theo mẹ hái sen về dâng lên bàn thờ tổ tiên vào những ngày rằm, ngày giỗ. Hương sen nền nã quấn quýt trên tóc mẹ.
Mẹ kể cho tôi nghe những câu chuyện xa xưa kỳ bí của làng, giữa hơi sương chùng chình vắt qua mặt hồ thênh thang. Có chú ong vàng mải mê tìm mật, nắng nhẹ vương trên đôi cánh mơ màng. Tôi cúi đầu, khẽ nâng một nụ sen ấp trong lòng bàn tay, rồi đắm mình trong ngan ngát hương lành cùng giọng nói ấm áp của mẹ.
Người quê nâng niu, trân trọng từng cánh sen, nhất là khi dùng để ướp từng cánh trà để thưởng thức. Ảnh Internet
Hồ sen giữa đồng làng ngày xưa là một hố bom. Từng mùa sen nở như gửi gắm vào đất trời tấm lòng tri ân thế hệ đi trước. Mẹ dạy tôi phải biết nâng niu, trân quý sen, vì sen chứa đựng mảnh hồn làng chắt chiu từ phù sa, bùn đất nghĩa tình, từ mạch nguồn quê hương son sắt.
Sen lặng thầm dâng hiến vẻ đẹp thanh tao mà gần gũi, đến khi hoa tàn, lá rũ vẫn vẹn nguyên làn hương ngây ngất, luyến lưu. Hoa sen, ngó sen, hạt sen, củ sen… cùng góp mặt vào đời sống bằng trọn vẹn tấm lòng. Đó là bình hoa trang trí nhã nhặn, là vị thuốc an thần, là món chè dịu ngọt, ấm trà thơm hương… Sen còn gợi về góc trời ký ức yên ả, giữ hộ tôi miền thơ ấu ngọt ngào.
Ngày chị tôi sang sông cũng vào mùa sen nở vương vấn. Thời gian trôi tựa thoi đưa, lưu lại trong miền nhớ của chị là những cánh hoa phớt hồng, thắm đượm màu thủy chung. Lá sen trong gió như khẽ vẫy chào tạm biệt người con gái quê.
Hương sen mùa hạ gợi về nhiều ký ức...
Tà áo dài chị mặc mẹ thêu hình cánh sen mềm mại bung nở, như gửi gắm bao nỗi tâm tình, nhắc chị mãi nhớ về quê hương. Sau này tôi lớn lên, đi xa rồi, về lại hồ sen lưu dấu kỷ niệm, lúc lặng ngắm hoa, tôi lại nhớ ánh nhìn của mẹ khi tiễn con gái về nhà chồng, một ánh nhìn quay quắt, rưng rưng…
Giờ đây mọi thứ đã dần khuất sau lớp sương mờ mang tên dĩ vãng. Tôi xót xa nhìn mái tóc mẹ ngả màu năm tháng và thanh xuân của chị đã trôi xa hun hút như chuyến tàu không thể trở lại.
Tuổi xuân của mẹ, của chị tôi tựa cánh sen cứ dần phai mà vẫn giữ lại làn hương phảng phất như thuở đầu. Làn hương thân thuộc ấy có lẽ sẽ quyện mãi trong những giấc mơ yên bình của tôi, gọi tôi về bên mẹ để được sớm chiều yêu thương, quấn quýt.
Mùa hạ, mùa sen nở. Mùa hương ký ức…