Tôi đã băng qua tuổi thơ hơn hai mươi năm có lẻ, cũng là hơn hai mươi mùa nắng tháng Ba đượm mật, nắng tháng Tư trong leo lẻo. Lạ thay trong màu nắng giao mùa ấy, những mùa nhót tuổi thơ trong tôi cứ luôn hiện hữu, đẹp tựa như những giấc mơ.
Từ bao giờ mùa quả nhót trong tôi vẫn một hình ảnh đó. Một giàn nhót chín phủ trước hiên một ngôi nhà cũ có ô cửa sổ nhỏ và một bờ tường đầy rêu phủ hoài cổ và u ủ buồn. Những buổi chiều nắng xế, góc đó, rực lên một màu đỏ như những chiếc đèn lồng nhỏ xinh treo cao.