Bao giờ cũng vậy, hễ cứ tháng bảy âm lịch tới là những cây thị trong vườn nhà tôi lại bắt đầu vào mùa quả chín. Đầu tiên là những quả chín bói, khi phải tinh con mắt lắm mới quan sát thấy những quả thị chín nép mình lấp ló sau các tán lá xanh biêng biếc ở trên cao.
Có những ngày lăn lộn với bụi đường phố xá, tôi vẫn thường vẩn vơ nhớ về khu vườn xưa của tôi. Một khu vườn yên tĩnh dưới những tàng cây mà bóng nắng không mấy khi trải rộng được xuống đất.
Trải qua hơn 7 thế kỷ, cây thị cổ ở xã Sơn Phúc, huyện Hương Sơn (Hà Tĩnh) vẫn sừng sững, đầy sức sống, tỏa bóng xanh mát, trĩu quả khi vào mùa. Đặc biệt “cụ thị” này còn gắn với sự tích cứu Vua Lê Lợi.
Theo Phó Chủ tịch UBND tỉnh Đặng Quốc Vinh, mặc dù đã có những đóng góp quan trọng vào sự phát triển KT-XH tỉnh nhà, song lĩnh vực khoa học và công nghệ (KH&CN) của Hà Tĩnh vẫn chưa có đột phá, còn thiếu nhưng chuyên gia giỏi, chuyên sâu...
Mùa thu, mùa các loại quả đã bắt đầu chín. Tôi nhớ một lần con gái hỏi: “Quả thị nó như thế nào hả bố?”. Ấy là khi nó vừa đọc xong quyển truyện tranh “Tấm Cám” mà tôi mới mua về.
Thi không nhớ chính xác đó là ngày hôm qua, hôm kia hay một ngày nào đó xa rồi, nhưng đó là một ngày thật đặc biệt. Trong trí nhớ của Thi đó là một ngày thật mát dịu và đầm đậm hương thị chín thơm lừng ở vườn nhà bà ngoại...