Dù đưa lại lợi nhuận lớn, nhưng nghề cho thuê xe tự lái cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro.
Năm 2015, gia đình chị H. có 5 chiếc xe cho thuê. Thời gian này, Phan Văn Hóa (SN 1977, trú xã Thạch Trung, TP Hà Tĩnh) - chủ một công ty chuyên về vật liệu xây dựng là khách “ruột” của nhà chị khi thường xuyên tới thuê xe.
Như đã thỏa thuận từ trước, Hóa để lại chiếc xe máy kèm theo giấy tờ xe, giấy tờ tùy thân và bằng lái xe để làm tin. Tuy nhiên, sau khi đã tạo dựng được lòng tin với bà chủ, Hóa tìm đủ mọi cách nhằm chiếm đoạt chiếc ô tô thuê được.
Vụ việc bị phát giác, thủ phạm cuống quýt đem giấu chiếc xe tại nhà một người quen ở phường Thạch Quý. Do lấy lại được tài sản, gia đình chị H. đã không làm đơn tố cáo lên cơ quan chức năng.
Tưởng rằng, cú dính án “hụt” sẽ giúp Hóa tỉnh ngộ. Vậy nhưng, ngày 9/5/2015, Hóa lại cùng Nguyễn Ngọc Phong (SN 1987, trú tổ dân phố 6, phường Trần Phú) đến quán cà phê Bé Trang (đường Trần Phú, TP Hà Tĩnh) để bàn về việc thuê ô tô tự lái nhằm đưa đi cầm cố lấy tiền tiêu xài cá nhân.
Để thực hiện hành vi, Hóa mượn của anh Phạm Văn Tuấn (SN 1983, trú tại phường Nguyễn Du) chiếc xe máy nhãn hiệu Dream II, BKS 38F2-7418 rồi tự mình viết một giấy bán xe giả cho Nguyễn Ngọc Phong dùng làm tài sản đảm bảo thuê xe ô tô. Sau đó, Phong đã sử dụng chiếc xe máy và giấy tờ giả được vò nát do đồng phạm chuẩn bị rồi đến lừa chị Đ.T.H thuê chiếc xe ô tô nhãn hiệu Vios màu bạc, BKS 37A-142.71 (trị giá 350 triệu đồng).
Thuê được ô tô, Phong giao xe để Hóa đem ra TP Vinh cầm cố cho anh Nguyễn Anh Tú (SN 1986, trú tại xã Nghi Lộc) lấy 150 triệu đồng. Số tiền nhận về, Phong lấy 85 triệu đồng và chia cho Hóa 65 triệu đồng.
Thấy “thượng đế” không đến lấy lại xe máy, chị H. gọi điện thúc giục Nguyễn Ngọc Phong, đồng thời đòi lại chiếc ô tô của gia đình. Nhằm che mắt, Phong nhờ người mang tiền mặt trị giá 20 triệu đồng đến nhờ thế chấp, lấy xe máy về nhưng do người này không có giấy tờ tùy thân, chị H. kiên quyết không đồng ý.
Sau nhiều lần khách hàng viện đủ lý do, chị H. sững sờ khi số điện thoại của Phong không còn tín hiệu.
Biết mình đã bị lừa, chị Đ.T.H căn cứ vào định vị gắn trên xe và được biết, chiếc ô tô của gia đình hiện đang ở nhà anh Tú. Sau đó, chủ xe đã tới nhà riêng của Phong để tìm kiếm sự hợp tác, cho kẻ lừa đảo cơ hội sửa chữa. Mặc dù vậy, trái ngược với thành ý của chị H., Phong vẫn “bặt vô âm tín”.
Quá bức xúc trước thái độ ngang ngược của “thượng đế”, gia đình chị H. đã làm đơn tố cáo gửi lên cơ quan chức năng.
Trong suốt quá trình điều tra, Nguyễn Ngọc Phong và Phan Văn Hóa một mực quanh co chối tội, không thừa nhận hành vi sai trái của mình. Tuy vậy, tại phiên tòa sơ thẩm, trước lập luận sắc sảo, thuyết phục của kiểm sát viên và những tài liệu, chứng cứ đã được thu thập và kiểm chứng, Phong và Hóa phải cúi đầu nhận tội.
Xác định Nguyễn Ngọc Phong giữ vai trò chính, là người khởi xướng và trực tiếp thực hiện hành vi lừa đảo, Tòa án nhân dân TP Hà Tĩnh đã tuyên mức án 7 năm 6 tháng tù giam; Phan Văn Hóa là đồng phạm tích cực phải chịu mức án 7 năm tù giam.