TRONG BÃO LŨ
Tác giả: Đặng Quốc Vinh
Bắc, Trung, Nam một mái nhà
Một vùng bão lũ xót xa 3 miền
Yagi cơn bão cuồng điên
Cướp bao sinh mạng mẹ hiền, con thơ
Màn trời, chiếu đất bơ vơ
Chỉ trong phút chốc ai ngờ trắng tay
Làng trôi, đồi sập, cầu bay
Khăn tang trắng bản, đắng cay ngút trời
Quặn đau trước cảnh mồ côi
Con ngồi khóc mẹ, cha ngồi khóc con
Xé lòng những cháu mầm non
Vùi trong bùn đất hồn còn trong veo…
Dầm trong bão lũ hiểm nghèo
Công an, bộ đội chống chèo cứu dân
Triệu trái tim khắp xa, gần
Hướng về miền Bắc góp phần sẻ chia
Mặc cho lũ dữ, đêm khuya
Từng đoàn thiện nguyện lại về bản xa
Bầu ơi thương bí… câu ca
Tự ngàn xưa mãi truyền qua ngàn đời
Sông Hồng nước lũ về xuôi
Tình lên miền ngược làm vơi nỗi buồn
Biên cương rồi sẽ xanh hơn
Việt Nam đất nước cội nguồn thương yêu!
Những nỗi đau không thể nói thành lời
Tác giả: Phan Thế Cải
Tôi đọc báo nghe đài sao khủng khiếp
Giật bắn người khi cầu sập, xe trôi
Sông Hồng ơi đừng dâng cao sóng nữa
Bến Phong Châu nước mắt đẫm mưa trời
Ta đã đau vì đại dịch COVID
Giờ lại thêm bão tố kinh hoàng
Những tên phố tên làng trên miền Bắc
Trong phút chốc đổ nát tan hoang
Ơi hàng cây rợp xanh bóng mát
Bị gió lay bão giật đổ đầy đường
Những cánh đồng đang hẹn mùa thu hoạch
Nước ngập tràn sóng đỏ cà bờ mương
Ghê gớm thay khi biển gầm bão thét
Cả trời đất chao đảo quay cuồng
Núi sạt lở người chìm trong đất đá
Tiếng kêu gào Làng Nủ vọng muôn phương
*
Hỡi Cao Bằng, hỡi Lào Cai, Yên Bái
Đồng bào ta ai mất ai còn
Lũ đã cuốn con trâu cày trên núi
Cuốn niềm vui tiếng khèn gọi trên nương
Vẫn còn đây ngàn năm đất Việt
Vẫn còn đây con Lạc cháu Hồng
Xé bão giông vượt đèo lên Tây Bắc
Gửi yêu thương trong hơi ấm cộng đồng
Gói yêu thương gửi vào lòng nhân ái
Ta cùng nhau chia sẻ nỗi cơ hàn
Sau cơn bão bầu trời lại sáng
Biển và trời chim lại hót ríu ran
Miền Bắc yêu thương gọi cả nước lên đường
Tác giả: Bùi Minh Huệ
Những dòng tin không muốn viết
Nước mắt chan đầy trang giấy bạn bè tôi
Những bức ảnh vượt bùn đất, đêm tối
Trái tim đau thắt khi chụp những khuôn hình
Bầu bí yêu thương, dòng giống Việt mình
Máu chảy ruột mềm, ngựa đau tàu bỏ
Đau thương phủ đầy những dòng tin, con số
Mở trang báo mỗi ngày, lệ dâng tràn mi mắt
Những chuyến xe xuyên đêm, những kiện hàng nêm chặt
Mau lên bạn, tiếng đồng bào đang gọi!
Một tấm áo lành, một bát cơm khi đói
Hơi ấm tình thương làm vợi bớt nỗi buồn
Nước mắt rồi sẽ khô, trời sẽ quang hơn
Giữa mất mát đắng cay, không ai bị bỏ lại
Trong mưa lũ dập vùi, vẫn sáng ngời nhân ái
Miền Bắc yêu thương gọi cả nước lên đường!