Bước vào phiên tòa chiều 16/5/2024, Lâm Thanh Yên vội nhìn xung quanh phòng xét xử, thấy cậu con trai ngồi ở phía cuối hàng ghế dự khán, nữ bị cáo như mãn nguyện một điều gì đó rồi ngước nhìn với ánh mắt đầy nuối tiếc. Thấy mẹ khóc, cậu con trai không giấu nổi sự lo lắng về tương lai của bị cáo sau phiên xử.
Được Hội đồng xét xử (HĐXX) cho trình bày tại tòa, Lâm Thanh Yên thành khẩn khai báo: Vốn làm nghề buôn hoa quả, ngày 12/10/2023, Yên đã xuất cảnh qua Cửa khẩu quốc tế Cầu Treo (Hương Sơn) sang Viêng Chăn (Lào) để tìm mối tiêu thụ trái cây với hy vọng có thể kiếm thêm thu nhập trang trải cho cuộc sống gia đình. Trong quá trình tìm mối bán hàng tại đây, một người đàn ông Lào (không rõ thông tin, địa chỉ) đã đặt vấn đề thuê Yên vận chuyển hàng về Việt Nam để lấy tiền công. Thấy công việc vận chuyển hàng chỉ là tiện đường nên Yên đã gật đầu đồng ý.
Sau khi lấy 1.045,6 gam heroin theo địa chỉ đã trao đổi, Yên đón xe về Việt Nam. Đến khoảng 21h ngày 15/10/2023, người đàn ông Lào gọi cho Yên nói khi nào về đến Hà Nội sẽ liên lạc lại để hướng dẫn vị trí nhận hàng và nhận tiền công 20 triệu đồng. Quá trình di chuyển về Việt Nam, Yên mở túi hàng ra xem thì mới biết đó là ma túy. Lúc đó, Yên rất sợ vì biết ma túy là hàng cấm, bị pháp luật nghiêm trị. Tuy nhiên, sau một hồi suy nghĩ, thấy việc vận chuyển hàng khá dễ dàng, số tiền công cũng không nhỏ nên Yên đã giấu ma túy vào chăn để đưa về Hà Nội theo thỏa thuận ban đầu.
Đến khoảng 9h ngày 16/10/2023, khi xe khách về đến Cửa khẩu quốc tế Cầu Treo, nhà xe và hành khách vào làm thủ tục nhập cảnh và kiểm tra hành lý. Quá trình kiểm tra, lực lượng chức năng đã phát hiện và thu giữ số ma túy nói trên. Lúc đó, Yên như chết lặng, không nghĩ ngợi được gì ngoài việc thành khẩn khai báo với lực lượng chức năng.
“Cuộc sống gia đình túng thiếu, việc buôn bán ở nhà khó khăn, lúc được lúc mất nên bị cáo đã quyết định sang Lào tìm mối buôn hoa quả. Ở nơi đất khách quê người, khi được người đàn ông người Lào ngỏ lời thuê làm việc, bị cáo đã nhanh chóng gật đầu mà quên đi những mối nguy hại. Hơn nữa, bản thân bị cáo cũng đang cần tiền nên không nghĩ được nhiều. Lúc phát hiện ra số hàng mình đang vận chuyển là ma túy, bị cáo lạnh hết người, nhưng nghĩ đến số tiền công 20 triệu đồng, mắt bị cáo như mờ đi. Giờ đây, bị cáo rất ăn năn về hành vi của mình. Bị cáo ước giá như có thể quay về cuộc sống nghèo khó như trước…” - Lâm Thanh Yên giàn giụa nước mắt.
Được nói lời sau cùng, Yên như trút hết tâm can, tha thiết mong HĐXX cho bị cáo một con đường sống, bởi bị cáo đã biết sai. Những ngày tháng bị tạm giam, bị cáo đã tự vấn lương tâm và nhận ra một điều, dù nghèo khó đến mấy cũng không nên túng quẫn làm liều để rồi phải trả một cái giá rất đắt. Chỉ có lao động chân chính mới được bền lâu và hạnh phúc.
Xác định hành vi phạm tội của nữ bị cáo Lâm Thanh Yên là nguy hiểm cho xã hội, gây ảnh hưởng đến sức khỏe con người, lây lan tệ nạn nghiện ma túy, đặc biệt là bị pháp luật nghiêm cấm; do đó, sau khi cân nhắc các tình tiết, Hội đồng xét xử Tòa án nhân dân tỉnh Hà Tĩnh quyết định tuyên phạt bị cáo mức án tử hình về tội “Vận chuyển trái phép chất ma túy”. Bản án này cũng là lời cảnh tỉnh cho những ai đang có ý định buôn bán, vận chuyển “cái chết trắng” để làm giàu bất chính hay nuôi sống bản thân.