Từ khóa: "tản văn về mẹ"

5 kết quả

Podcast tản văn: Lớp lớp rêu phong

Podcast tản văn: Lớp lớp rêu phong

Tôi ngồi trước nhà mà vẫn mường tượng rõ mồn một bước chân luôn tất tả của mẹ, khi thì với đôi quang gánh, lúc thì mấy lưỡi liềm. Người mẹ cả một đời tần tảo, chẳng có phút giây nào được ngơi nghỉ...
Tản văn: Chạm vào ký ức

Tản văn: Chạm vào ký ức

Có những điều thuộc về xưa cũ, cứ ngỡ đã mòn hao lâu lắm trong trí nhớ của lớp người hiện đại hôm nay, hóa ra không phải vậy...
Gió qua thềm vắng...

Gió qua thềm vắng...

Tôi ngồi xuống cạnh má, lơ đãng nhìn khói nắng vàng hanh xuyên qua khung cửa đã bợt bạt vì gió mưa, nhận ra mình bao năm vẫn như trẻ nhỏ chơi xa thèm nghe tiếng má gọi về. Vài sợi tóc bạc của má khẽ bay bay giữa vuông nắng mơ màng, níu lòng chùng xuống.
Nhớ cối xay thóc

Nhớ cối xay thóc

Trước đây, trong mái bếp của mỗi gia đình, ngoài chỗ để mắm muối và đun nấu, thì bao giờ cũng có một gian rộng chuyên dùng đựng thóc lúa, giần sàng, chiếc cối giã gạo cùng chiếc cối xay thóc được làm bằng tre.
Đôi bàn chân mẹ

Đôi bàn chân mẹ

Mẹ tôi không biết đi xe. Cuộc đời mẹ đi qua dâu bể bằng đôi chân thô ráp những vết hằn nắng mưa. Có quãng đường gần, có quãng đường xa hút, nắng gió, cát bụi cứ bủa vây lấy dáng người nhỏ gầy của mẹ.