Tác phẩm "Những lá thư không gửi". |
Cậu bé Ernest Morlaisse 10 tuổi, nhân vật chính của tác phẩm dành cho thiếu nhi Những lá thư không gửi là một đứa trẻ tội nghiệp.
Mất mẹ từ khi mới lọt lòng, cha bỏ đi biệt tích, chú nhóc đáng thương sống chuỗi ngày buồn tẻ bên bà nội đã 80 tuổi, người mà chẳng mấy khi bước chân ra khỏi phòng. Hàng ngày, bà dùng toàn bộ thời gian để ngồi im lặng và tưởng nhớ về những người thân đã khuất.
Với những đứa trẻ khác, Ernest giống như một ông già sống trong hình hài của một cậu bé lớp năm. Cuộc sống của cậu nhóc tội nghiệp chỉ xoay quanh việc tới trường rồi về nhà và học bài.
Bà nội không thích ti vi và các phương tiện hiện đại. Thậm chí nhà của họ còn chẳng có điện thoại. Ernest không biết tới phim hoạt hình hay các chương trình giải trí yêu thích.
Cuộc sống của “ông cụ non” bỗng chốc thay đổi hoàn toàn khi cô bạn Victoire hoạt bát chuyển tới lớp của cậu. Ngay từ buổi học đầu tiên, cô bé thân thiện đã chủ động nói chuyện với Ernest và mời cậu bạn tới nhà chơi. Gia đình của Victoire mang đến nhiều điều bất ngờ cho chú bé từ trước tới nay luôn nhốt mình trong vỏ ốc.
Đó là một gia đình đông đúc có tới 14 người con, 13 trai và một nàng công chúa. Lần đầu tiên Ernest biết thế nào là tới nhà bạn chơi và được mời được mời ăn trưa.
Không chỉ có Victoire mà cả ba mẹ và những người anh em của cô bé đều chào đón Ernest bằng một trái tim rộng mở. Cậu bé nhút nhát dần bước ra khỏi lớp vỏ cô độc để sống đúng với tuổi của mình.
Nhờ có Victoire mà Ernest đã thổ lộ với bà nội những tâm sự mà bấy lâu nay cậu giữ kín trong lòng. Đó có thể là ước muốn được đi dạo trong công viên gần nhà, hay tới nhà hàng ăn một bữa trưa mới lạ, hấp dẫn. Lần đầu tiên trong đời, Ernest đã hỏi bà về cha mình. Người đàn ông bỗng nhiên biến mất trong cuộc sống của hai bà cháu sau cái chết của mẹ cậu.
Kể từ khi biết được rằng cha vẫn còn sống, hình ảnh của ông luôn ở trong tâm trí cậu. Trong một lần đi siêu thị cùng các anh của Victoire, Ernest tìm thấy cuốn sách của nhà văn Gaspard Morlaisse. Một linh cảm rất lạ cứ thế nảy nở trong lòng cậu bé. Dù có thể chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên về tên họ, nhưng Ernest có cảm giác nhà văn ấy chính là cha mình.
Ernest đã kể với anh trai của Victoire rằng cậu bé chưa bao giờ nhận được thư. Sau lời tâ sự ấy, lá thư đầu tiên mà Ernest nhận được chính là từ Benjamin, cậu anh thích sưu tầm tem của Victoire.
Bất ngờ hơn, vào một buổi sáng đẹp trời, cậu bé nhận được một thùng đầy thư. Chúng là những lá thư từ cha cậu, nhà văn Gaspard Morlaisse viết cho con trai từ khi mới chào đời.
Ernest không bị bỏ rơi như cậu bé vẫn nghĩ. Từng giây, từng khắc, cha cậu luôn nhớ về đứa con tội nghiệp. Chỉ là ông không đủ can đảm để đối mặt với Ernest sau cái chết của mẹ cậu bé.
Giờ đây, Ernest cô đơn không phải ghen tỵ với gia đình đông đúc của Victoire nữa. Cậu bé cũng có một gia đình ấm cúng với cha mẹ và 5 cô em gái dễ thương.
Tác phẩm sẽ mang đến cho bạn đọc nhỏ tuổi nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Trong từng trang sách thấm đẫm sự hồn nhiên, lém lỉnh rất trẻ con của Ernest và Victoire. Dù là nhân vật chính xuyên suốt câu chuyện, hay các nhân vật phụ chỉ xuất hiện ngắn ngủi, tất cả đều được tác giả chăm chút để tạo nên cá tính riêng.
Những lá thư không gửi của nhà văn người Pháp gốc Mỹ, Susie Morgenstern là một câu chuyện cảm động khiến người ta phải nâng niu. Từ những người bạn nhỏ như Ernest và Victoire ta cảm thấy trân trọng hơn những giá trị của cuộc sống như tình bạn, tình cảm gia đình, sự khoan dung và lòng tốt. Cuộc đời sẽ đẹp hơn nếu chúng ta sẵn sàng chìa tay ra khi ai đó cần sự giúp đỡ.