Trong những ngày này, nhiều trường tổ chức cho học sinh về thăm quê Bác
Sáng tháng năm này, hàng vạn người con, già trẻ, gái trai; miền Bắc, miền Nam; miền xuôi, miền ngược chen chân trong niềm thành kính về với quê Bác. Còn đó, núi Chung ngút ngàn cây và Thiên Nhẫn trùng trùng in bóng nước Tam Soa. Bác sinh ra, nằm nôi trong ngọt ngào lời hát dân ca, lớn lên từ hạt lúa, củ khoai của làng quê mộc mạc. Búp sen xanh vượt lên từ bùn đất.
Trong cảnh nước mất nhà tan, quê hương này đã hun đúc chí lớn, thôi thúc Người bước vào cuộc trường chinh... Trên bến Nhà Rồng năm xưa, Bác đã ra đi khắp bốn biển năm châu tìm đường cứu nước. Giữa trời Âu giá lạnh, Người bắt gặp ánh sáng cách mạng, Luận cương Lê-nin theo người về đất Việt. Ngày 3/2/1930, Đảng ta ra đời, lý tưởng cao đẹp kết nối triệu công nông, thổi bùng ngọn lửa đấu tranh.
Cách mạng tháng Tám 1945 thành công, Bác thay lời quốc dân đọc Tuyên ngôn độc lập. Giặc Pháp quay lại hòng cướp nước ta một lần nữa. Điện Biên Phủ lẫy lừng chiến công, kháng chiến 9 năm thắng lợi. Nhưng non sông gấm vóc lại chia đôi. Cầu Hiền Lương “gãy nhịp”. Đảng, Bác lại lãnh đạo toàn dân tộc “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”. Nước non vang vọng lời Người: “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”. Vượt mưa bom bão đạn, muôn người như một, vâng lời Bác, ta đã đánh cho Mỹ cút, ngụỵ nhào. 1975, toàn thắng về ta. Non sông liền một dải, vang khúc khải hoàn “Như có Bác trong ngày vui đại thắng”. Nhưng Người thì đã về với cõi trường sinh...
Mỗi độ tháng năm về, nắng hạ chói chang, sen tỏa hương bát ngát, ta lại bồi hồi nhớ Bác khôn nguôi. Muôn triệu người dân Việt Nam thành kính ghi nhớ công lao trời biển của Người. Hơn 30 năm đổi mới, đất nước bay lên tầm cao mới, vững vàng trên đường thiên lý, tiến đến hùng cường.
Còn đó bao ghềnh thác cản trở đường chúng ta đi. Nhưng, cả dân tộc sắt son niềm tin, dưới cờ Đảng quang vinh, nguyện theo chân Bác, đưa sự nghiệp cách mạng vẻ vang đến thắng lợi huy hoàng. Tháng năm về nhớ Bác, bỗng nhớ vần thơ Tố Hữu:
Còn những ai chưa được một lần
Trong đời, gặp Bác? Hãy nhanh chân
Tiến lên phía trước! Trên cao ấy
Bác vẫn đưa tay đón lại gần...