Thứ tình cảm ngỡ như không gì có thể chia cắt, biết bao khó khăn, hi sinh của một thời sinh viên khốn khó, từng ở bên nhau vui vẻ như thế, người bắt đầu là anh, người hứa che chở em cả đời là anh, để bây giờ, người muốn xa em cũng là anh...
Lo sợ điều chẳng lành, tôi vội vã mở khóa nhà, khi điện được bật sáng, tôi suýt xỉu vì đồ đạc của vợ tôi đã không còn trong tủ nữa. Trên bàn ăn là một lá thư còn hoen nước mắt của vợ.