Vội vàng dẫn đám tuần đinh tới nơi, định bụng trị cho đứa lếu láo một trận nên thân thì Trương Tam bỗng giật mình vì đó là chị phó lý Tư Bồng, Tam ta liền nhỏ nhẹ: Đề nghị chị dẹp kiệu sang một bên cho đám dân vào đình bàn việc hộ đê.
Chị phó lý dường như đang mải mê suy nghĩ nên không nghe lời Tam nói. Được thể, đám dân lại nhao nhác, ầm ĩ cả lên, song Tư Bồng vẫn bình chân như vại. Đến khi con mẹ Đốp hết chịu nổi, xắn móng lợn, chống nạnh, chõ mồm “vặn hết volum” phát thanh trực diện vào khuôn trăng của Tư Bồng, thì phó lý mới cà tửng bỏ đi, để mặc kiệu ở đó.
Còn lại chiếc kiệu, xử lý thế nào đây? Trương Tam vắt óc suy nghĩ mà chưa có kế sách. Nếu chuyển sang bên vệ đường thì y sợ các quan bắt vạ tội tự ý xâm phạm tài sản công, mà không dịch chuyển thì lấy đâu lối cho dân vào đình?
Đang lúc bí, thì thằng Mõ đi tới nói thầm vào tai: “Thầy đợi em tý, em ghé con mẹ Đốp nhờ chút goai – phai, là giải quyết được ngay”. Như chết đuối vớ được cọc, chẳng cần biết thế nào, Tam liền gật đầu đồng ý.
Mõ đi chưa đầy nửa khắc, thì Trương Tam thấy Triệu Tứ và đám chức dịch trên tổng và cụ lý làng Hạ hộc tốc chạy xuống, chẳng nói chẳng rằng khiêng kiệu tếch thẳng. Hỏi nhỏ Mõ, hắn tiết lộ: Chuyện xẩy ra vừa rồi, Mõ đã dùng điện thoại quay toàn bộ, sau đó lần ra sau hồi nhà con mẹ Đốp xài chùa goai – phai, úp (upload) một phát lên mạng rồi “rắc thính”: Tai nạn kinh hoàng, phó lý Tư Bồng nguy kịch, kiệu công chỏng vó giữa ngã ba làng…
“Ngày hôm nay do đang bận công cán với thầy nên em chưa vô “phây”, em biết là từ đầu hôm đến giờ, các thầy trên tổng đang nóng lòng hóng chuyện của em, nên khi úp “bài, ảnh, cờ-líp” lên mạng là các thầy í xúm lại ngay… Thế là chuyện của thầy trò ta được giải quyết!” - Mõ cười đắc ý.
“Mà em nói nhé, chị phó lý không chỉ bị các cụ phạt vạ cái tội dừng, đỗ kiệu trái phép, mà còn cả cái tội dùng kiệu công vào việc riêng, tội làm quan mà “nâu” gương mẫu…” - Mõ thêm lời như đinh đóng cột.
“Tại sao?” - Trương Tam hỏi. “Vì các cụ ấy mà không bắt vạ chị lý đến nơi đến chốn thì hóa ra các cụ bênh, dung túng cho cái sai à? Các cụ phải xử nghiêm đến cho đám dân mạng, cho dư luận biết là mình rất nghiêm, rất trong sạch, công minh…” - Mõ nheo mắt cười.
Nghe Mõ nói mà Trương Tam có cảm giác mình được khai sáng hẳn, hơn cả mớ kiến thức dạo tham gia lớp cao học do trung tâm của thằng Trạch Văn Đoành tổ chức...