Em thì chắc vui rồi, đạt được mục đích mà, mục đích của kẻ đi câu tàn độc, nhứ mồi vào miệng cá nhưng lại ko thích câu được cá, giựt thật mạnh miếng mồi cùng chiếc móc câu làm rách toạc miệng con cá đáng thương kia. Nhưng em an tâm việc đó con cá em trêu đùa cũng quen rồi, sẽ đau rồi sẽ lành thôi, sẽ lôn xộn chút rồi đâu lại vào đấy...
31 gần 32 tuổi người ta đã yên bề gia thất, còn bản thân anh vẫn lông bông đi tìm tình yêu cho mình, cho đến giờ vẫn chưa biết mùi vị hạnh phúc như thế nào, người ta bảo tình yêu giống như một thanh sô cô la, có trải qua hết vị đắng mới cảm nhận được vị ngọt sâu thẳm bên trong. Thế nhưng anh trải qua hết thanh sô cô la này đến thanh sô cô la khác vị đắng đã quen với miệng mình, nếm vào không còn thấy vị đắng nữa... Đến giai đoạn người ta thưởng thức được vị ngọt kia, thì lại là lúc anh đắng cay nhất và nhận ra tình yêu là cái gì đó quá xa xỉ với mình, quá cao xa để mình có thể với lấy.
Những gì anh hình dung về tình yêu là giống như trồng 1 cái cây, hai người cùng trồng thì cái cây mới xanh tốt được, tình yêu không xây dựng trên cơ chế xin và cho em ạ.
Anh công nhận trong mỗi thằng con trai đều tồn tại một con thú, mỗi khi cạnh người con gái, đặc biệt là người con gái nó thương con thú lại trỗi dậy mạnh mẽ, nhưng em đừng quy chụp tất cả vào một định kiến em hình thành trong đầu mình. Anh cũng có những định kiến tiêu cực về con gái, như họ là một loại sinh vật luôn sống vì cái tôi, xem tình yêu như một trò chơi qua đường, luôn đem ra so sánh và mang cái so sánh thua ra làm trò đùa mua vui cho bản thân họ. Và em cũng chẳng khác cái định kiến của anh.
Đây là những lời cuối anh nói với em đấy, năn nỉ em nghe giùm anh, đừng bao giờ nhậu nhẹt xay xỉn nữa, thích nhậu thì mua về nhà nhậu, nhậu xong nằm ngủ luôn, an toàn cho em và cho người xung quanh nữa. Từ nay anh sẽ không quan tâm em nữa vì anh biết anh càng quan tâm em càng muốn khiêu khích anh, em càng nhậu nhẹt xay xỉn cho bõ ghét thì phải. Từ giờ có nói gì thì cũng chẳng còn liên quan gì tới nhau, nhưng năn nỉ em nghe điều đó.
Em thì chắc vui rồi, đạt được mục đích mà, mục đích của kẻ đi câu tàn độc, nhứ mồi vào miệng cá nhưng lại ko thích câu được cá, giựt thật mạnh miếng mồi cùng chiếc móc câu làm rách toạc miệng con cá đáng thương kia. Nhưng em an tâm việc đó con cá em trêu đùa cũng quen rồi, sẽ đau rồi sẽ lành thôi, sẽ lôn xộn chút rồi đâu lại vào đấy...
Cho dù em có là sinh vật sống vì cái tôi, mang tình cảm ra làm trò đùa hay một kẻ đi câu tàn độc thì anh vẫn cứ yêu em...
Sẽ gác lại mọi thứ và biến cho khuất mắt em. Chúc mừng em.
-Gã-